AMAZON.

01/3/2014

Rời Rio đúng một ngày trước lễ hội Carnaval, tiếc thật. Tự nhủ: thôi cũng không sao, sẽ tham gia lễ hội tại Salvador. Chàng quyết định thuê xế hộp tự lái, nàng hơi lo vì cánh lái xe ở Brazil phóng bạt mạng lắm. Chàng bèn trấn an:” Hễ đã lái được ở Việt nam, thì tớ đây chẳng sợ cầm lái ở bất cứ nơi nào”. Thôi cũng được, đường xá chuẩn, hy vọng sẽ Ok. Làm thủ tục tại sân bay Rio. Chà, hóa ra họ hiện đại hơn mình nhiều: làm thủ tục tự động. Nhìn chàng cầm tờ booking dò dẫm đọc, mình không nhịn được cười. Có ai đã xấp xỉ U50, mà không chịu đeo kính lão không hả trời??? Cứ bảo mua kính đi, thì vênh váo bảo không cần, ta đây còn trẻ lắm. Hi hi. Có lần đi ăn, khi phục vụ cầm menu đến, thấy chàng đứng bật dậy, mình hốt hoảng tưởng chàng bị con gì đốt vào đít, hóa ra phải đứng dậy mới đọc được menu. Cười đến không còn nước mắt để chảy nữa.Đang lang thang chờ boarding, thấy 2 anh chàng quần gin áo thun đi cà lơ cà láo, đến gần thì hóa ra là 2 chàng cảnh sát, đẹp trai ra phết. Chụp vội cái ảnh để giới thiệu đồng phục cảnh sát của Brazil.Hạ cánh sân bay Salvador, chàng mất hơn 1 tiếng kết hợp ngôn ngữ tả pí lù với múa may tay chân loan xạ, cuối cùng cũng thuê được xe. Cái chán duy nhất: từ hôm sang đây đến giờ, gặp được mỗi 1 người nói tiếng Anh đủ để mình hiểu. Giờ mới biết có nhiều nơi không cần tiếng Anh vẫn tồn tại được, đâu như xứ nhà: ra ngoài ngõ là gặp trung tâm dạy tiếng Anh. Rời khỏi sân bay: trời ơi, có phải tôi đang đi giữa làng cổ Việt nam không: bên vệ đường là hai rặng tre xanh ngan ngát, vút cao, đan thành cái mái rậm rì. Hai đứa cùng thốt lên: đẹp quá. Vậy là dừng xe chụp ảnh. Vào chỗ lấy xe, chộp ngay được một cậu chàng tóc xanh đẹp trai, bèn tán tỉnh một lúc rồi khóac vai chụp ảnh luôn. Vậy là đời tươi rồi, ra ngõ gặp tre xanh, thuê xe gặp chàng tóc xanh – chuyến đi sẽ tràn đầy màu xanh hy vọng. Phóng trên đường. Khiếp quá. Bản chỉ dẫn để tốc độ 40 km/giờ, chàng chạy 70, vậy mà vẫn hít khói của thiên hạ suốt đường đi. Tạm thời chưa thấy bị police hỏi thăm. Khách sạn cách sân bay gần 80 cây số. Check in, lại được tập thể dục động tác tay mỏi nhừ. Tiện thật, đâu cần yoga nữa, cứ nói chuyện bằng tay kiểu này, về đến VN, tay sẽ to như tay voi cho mà xem.Chúc cả nhà ngủ ngon. ớ cũng đi ngủ đây, mai sẽ kể chuyển tiếp nhé.

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *